Giá nhựa sơn “lao dốc”, dân Phú Thọ chặt cây truyền thống

Rate this post
Tam Nông là huyện có truyền thống cuội nguồn trồng cây sơn lấy nhựa, có thời gian, sơn được coi là cây nòng cốt mang lại hiệu suất cao kinh tế tài chính cao cho người dân. Nhưng chỉ được vài năm, giá nhựa sơn xuống thấp dần, đến nỗi người dân phải ồ ạt chặt bỏ loại cây truyền thống lịch sử .

Có thời hạn, nhà nhà đua nhau trồng sơn .

Anh Hà Văn Trường, trú tại khu 4, xã Thọ Văn cho biết: “Trước đó, nhựa sơn có giá khoảng 200.000 – 300.000 đồng/kg, mang lại thu nhập cao cho bà con. Tuy nhiên, thời gian gần đây sơn xuống giá quá thấp khiến người dân không còn mặn mà. Mặc dù sơn đang vào giai đoạn thu hoạch nhưng một số hộ đã chặt bỏ để trồng cây lâm nghiệp khác như bạch đàn hoặc bỏ đất trống”.

Nhưng nay, dù khó khăn vất vả, bỏ nhiều công sức của con người, thu nhập lại không đáng là bao .
Cũng theo anh Trường, mái ấm gia đình anh trồng 1 ha, cây sơn vào đang độ già là thời gian thích hợp để thu hoạch, nhưng do giá xuống thấp bằng nửa năm ngoái nên vẫn để đó .
Tình trạng dân cư đổ xô đi chặt bỏ cây sơn đang kỳ thu hoạch diễn ra ở nhiều xã trên địa phận huyện Tam Nông như : Thọ Văn, Dị Nậu, Xuân Quang, Văn Lương, Cổ Tiết … Hiện, chỉ còn 2 xã Thọ Văn và xã Dị Nậu người dân còn giữ lại chưa chặt hết .

Giá sơn giảm mạnh khiến người dân phải chặt bỏ cây dù mất công chăm nom nhiều năm trời .
Trao đổi với Dân Việt, ông Hà Văn Tấn – quản trị Ủy Ban Nhân Dân xã Thọ Văn cho biết : “ Tổng diện tích cây sơn hiện có của xã là 176 ha, trong đó 50% là cây cối mới, còn lại là cây già đang độ thu hoạch .
Thời điểm năm 2012, diện tích quy hoạnh cho ra loại sản phẩm là 142 ha, hiệu suất đạt 4,3 tạ / ha, sản lượng 61 tấn, so với những loại cây xanh trên đất đồi, cây sơn cho mức thu nhập cao nhất. Bình quân 1 ha cây sơn theo thời giá lúc bấy giờ hoàn toàn có thể cho thu nhập hàng chục triệu đồng / năm, trong khi cây bạch đàn với chu kỳ luân hồi lê dài 7 năm nhưng thu nhập không cao .
Nhưng thời hạn gần đây người dân đã chặt bỏ khoảng chừng 10 ha do sơn xuống giá, quy đổi sang cây xanh khác như bạch đàn, cây chè ” .

Tuy nhiên, không có chuyện người dân chặt hết cây sơn mà vẫn duy trì ổn định diện tích đã  trồng nhưng không phát triển thêm như thời điểm trước đây”, ông Tấn khẳng định.

Cách đây khoảng chừng 5 năm, giá sơn cao nhất lên đến 300.000 đồng / 1 kg, trung bình giao động khoảng chừng 180.000 – 250.000 đồng / 1 kg nhưng lúc bấy giờ sơn xuống giá chỉ còn 110.000 – 130.000 đồng / kg nên nhiều hộ dân không còn mặn mà .

Diện tích trồng sơn ở Tam Nông đã giảm đáng kể trong những năm gần đây .
Theo ông Tấn, một cây sơn có chu kỳ luân hồi lê dài 6 năm, trong đó mất 3 năm đầu cây tăng trưởng, đến năm thứ 4, 5, 6 cây sẽ cho nhựa. Thời kỳ cây sơn cho nhựa tốt nhất được gọi là sơn ngang dao, một công lao động một ngày hoàn toàn có thể cắt được 3 sào sơn .
” Chúng tôi vẫn tiếp tục tuyên truyền người dân duy trì không thay đổi diện tích quy hoạnh cây sơn vì đây là cây truyền thống cuội nguồn, cây nòng cốt mang lại hiệu suất cao kinh tế tài chính cho bà con trong xã. Một số diện tích quy hoạnh rừng không hề trồng sơn do độ dốc lớn sẽ được thay thế sửa chữa bằng cây lâm nghiệp khác. Xã tuyệt đối không có chủ trương chặt hạ cây sơn, bởi sơn là cây có từ truyền kiếp ”, ông Tấn nói .

Cây sơn đã chặt, nhưng yếu tố trồng cây gì đem lại hiệu suất cao kinh tế tài chính vẫn là bài toán khó giải ở Tam Nông .
Ông Trần Quốc Phong – Trường phòng NNPTNT huyện Tam Nông xác nhận có thực trạng người dân trên địa phận đua nhau chặt hạ vì sơn xuống giá .
Toàn huyện Tam Nông đã có 12 xã tham gia trồng cây sơn với tổng diện tích quy hoạnh hơn 500 ha, trong đó có gần 400 – 450 ha đang cho thu hoạch, sản lượng đạt từ 130 – 150 tấn / năm .

Nhựa sơn được các thương nhân, thợ sơn đánh giá là có chất lượng tốt, vì có độ bám, độ bền cao. Nhờ chất lượng tốt, sản lượng tiêu thụ nhựa sơn trên thị trường trong nước và xuất khẩu những năm qua ngày càng cao, dẫn đến diện tích cây sơn ta trên địa bàn huyện được mở rộng. 

Tuy nhiên, khoảng chừng 2 năm trở lại đây, giá sơn xuống thấp nên người dân một số ít xã đua nhau chặt nhằm mục đích sửa chữa thay thế cây cối khác .
Theo ông Phong, sơn là cây nòng cốt trên vùng đất lâm nghiệp của huyện do vậy huyện không khi nào khuyến khích người dân phá bỏ cây sơn trồng cây khác ; không lan rộng ra nhưng phải giữ vững. Cái khó cho việc duy trì không thay đổi diện tích sơn là việc tiêu thụ khó khăn vất vả, lúc bấy giờ sơn vẫn xuất khẩu theo đường tiểu ngạch là chính .
” Chúng tôi rất mong nhà nước chăm sóc hơn về nguồn tiêu thụ giúp cây sơn liên tục tăng trưởng ”, ông Phong nói .

Source: dolatrees.com
Category: Cây

Bài viết liên quan

Để lại ý kiến của bạn:

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *